💥💫Ken Toru❄
09/12/2024
[Hắc Miêu] Sự Đồng Cảm
Phần 1: Bi thương
Thẩm Mộng Dao là một cô gái hiền lành, thích chăm sóc những chú mèo hoang trên phố. Mỗi ngày, cô đều mang một chút thức ăn ra góc ngõ nhỏ gần nhà để cho lũ mèo hoang ăn. Trong số đó, có một chú mèo lông đen, đôi mắt vàng sáng, luôn lặng lẽ đứng từ xa. Cô gọi nó là Hắc Miêu.
Hắc Miêu không bao giờ đến gần, dù Thẩm Mộng Dao luôn để phần thức ăn riêng cho nó. Nó chỉ ngồi ở xa, nhìn cô bằng ánh mắt cẩn trọng, mang theo một nỗi buồn khó tả. Có lần, Mộng Dao nhìn thấy những vết thương trên người Hắc Miêu. Ai đó đã ném đá, đuổi đánh nó chỉ vì bộ lông đen của nó bị coi là "xui xẻo".
Một ngày nọ, trời mưa rất lớn. Thẩm Mộng Dao lo lắng chạy ra ngõ nhỏ, nhưng không thấy Hắc Miêu đâu cả. Sau nhiều giờ tìm kiếm, cô phát hiện nó nằm co ro dưới mái hiên một tòa nhà bỏ hoang, toàn thân ướt sũng, run rẩy vì lạnh. Cô nhẹ nhàng ôm lấy Hắc Miêu, mang nó về nhà, bất chấp những lời đàm tiếu từ hàng xóm.
Phần 2: Hy vọng
Từ đó, Hắc Miêu trở thành bạn đồng hành của Mộng Dao. Cô chăm sóc nó, kiên nhẫn giúp nó quen dần với sự yêu thương. Hắc Miêu không còn lảng tránh, mà bắt đầu tin tưởng cô. Dần dần, nó không chỉ chữa lành những vết thương trên cơ thể, mà còn cả trong lòng.
Một ngày nọ, Viên Nhất Kỳ - chủ nhân của cửa hàng thú cưng gần đó - tình cờ gặp Mộng Dao khi cô mang Hắc Miêu đến kiểm tra sức khỏe. Nhất Kỳ là người yêu động vật, cô lập tức bị thu hút bởi câu chuyện về Hắc Miêu. Nhất Kỳ thường tìm cách đến gần Mộng Dao, hỏi han về Hắc Miêu, rồi dần dần cả hai trở thành bạn.
Những lần gặp gỡ ngày càng nhiều, Nhất Kỳ nhận ra mình không chỉ yêu thương Hắc Miêu, mà còn dành một tình cảm đặc biệt cho Mộng Dao. Cô bắt đầu quan tâm, chăm sóc hai "trái tim nhỏ" ấy - một người và một mèo.
Phần 3: Hạnh phúc
Sau một năm, Hắc Miêu giờ đây không còn là chú mèo hoang cô độc nữa. Nó đã trở thành "mèo hoàng gia" trong gia đình nhỏ của Mộng Dao và Nhất Kỳ. Hai cô gái, từ những người xa lạ, đã tìm thấy nhau qua sự đồng cảm với một chú mèo nhỏ bé, để rồi nhận ra tình yêu và hạnh phúc thật sự.
Một buổi sáng, ánh nắng ấm áp chiếu qua khung cửa sổ, Hắc Miêu cuộn tròn trong lòng Mộng Dao, còn Nhất Kỳ ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng xoa đầu nó. Trong khoảnh khắc ấy, không còn đau thương, chỉ còn lại niềm vui và sự yên bình.
Hắc Miêu, từ một chú mèo bị xua đuổi, giờ đây đã tìm thấy mái ấm của mình. Và hai trái tim từng lạc lối của Mộng Dao và Nhất Kỳ cũng đã tìm được ánh sáng trong nhau.