Annie
27/01/2024
Ngõ nhỏ có người đang đợi
+++
Cha đánh đập, bạn cùng lớp bắt nạt. Tuyệt vọng, tôi tìm đến tiệm xăm nơi cuối hẻm.
Tôi nghe nói chủ tiệm xăm là một tay giang hồ, đánh đấm hung hãn, tàn nhẫn, người xung quanh ai cũng sợ.
Đẩy cửa vào, tôi móc ra tờ mười tệ nhàu nát dúm dó, lấy hết can đảm hỏi: “Nghe nói ông thu phí bảo kê, vậy ông… có thể bảo vệ tôi không?”
Giữa làn khói lượn lờ, người đàn ông cong môi cười nhạo: “Con cái nhà ai đây? To gan nhỉ.”
Sau này, người đó lại vì mười tệ ấy, bảo vệ tôi suốt mười năm.
+++
Đây là câu chuyện được một bạn đọc thân quen trong nhà giới thiệu với tui, tuy nó là một câu chuyện với kết buồn, xuyên suốt câu chuyện là những điều vô cùng đau lòng, đau lòng đến rơi nước mắt nhưng vẫn sáng lên những tình cảm đáng trân trọng, tình thương không vụ lợi giữa người với người, tình yêu được nuôi dưỡng qua từng năm tháng.
Câu chuyện này khá dài so với những câu chuyện thông thường trên zhihu, tác giả nói viết mất cả tháng, cũng rất quý trọng tâm sức của mình. Thế nên dù tui nghe nói có nhà đã dịch full rồi nhưng tui vẫn muốn được giới thiệu với bạn đọc trong nhà, nếu ai chưa đọc thì đọc thử, nếu bạn đã đọc rồi thì chúng mình cùng bàn luận thêm về góc nhìn nhân vật, cốt truyện.
Đề nghị duy nhất là mong các bạn đừng so sánh bản dịch/edit giữa tui và nhà khác nghen, tui không biết nhà nào và chưa bao giờ “tham khảo” bản dịch của nhà khác nên tui nghĩ việc trùng cũng không sao ấy. Mỗi nhà sẽ có văn phong và cách chuyển ngữ riêng của mình, thế nên nếu có góp ý, mong các bạn giơ cao đánh khẽ để tui sửa chữa.
Xin cảm ơn!